Một ngày đang ngồi trong đình nghỉ mát, Hàn Niệm Chi đứng trước mặt ta, hắn nói:
- Ta đến từ biệt tướng quân, ngày mai sứ thần sẽ về.
Ta dừng ăn điểm tâm, dựa vào thành ghế nhìn hắn:
- Ngươi không cần từ biệt, ta sẽ không để ngươi rời khỏi Nghi quốc.
Hàn Niệm Chi không ngạc nhiên, chỉ nói:
- Ta là sứ thần Kim quốc, thời gian hết thì nên về thôi.
Ta phủi tay không quan tâm:
- Ngươi hẳn cũng tìm hiểu tính cách của ta rồi. Nếu ngươi nhất quyết rời đi thì đám sứ thần và thương gia Kim quốc khẳng định sẽ chôn thây dưới biển, không một kẻ nào trở về. Đương nhiên, hoàng đế của ngươi chỉ nhận được thông báo là đoàn sứ thần gặp bão, ngươi không may bỏ mạng mà thôi.
Hàn Niệm Chi nhìn ta, hắn hơi mỉm cười:
- Dám hỏi tướng quân, vì lý do gì muốn giữ ta lại?
- Hai tháng tới ngươi rảnh rỗi như vậy, sao không thử nghĩ xem là vì sao?
- Hai tháng?
Ta gật đầu:
- Hai tháng nữa người đó không tới, ta sẽ gửi xác ngươi về Kim quốc.
Hàn Niệm Chi mỉm cười:
- Nàng ấy sẽ không tới.
Ta nhún vai không ý kiến. Tới hay không là chuyện của nàng. Giết hay không là việc của ta. Trốn hay không là suy nghĩ của Hàn Niệm Chi.
Hàn Niệm Chi đi rồi, ta mới gọi Lục Nga:
- Chú ý động tĩnh ở Trường Hạp quốc cho ta.
- Vâng.
****
Thời gian thấm thoát cũng qua được một tháng, Hàn Niệm Chi vẫn ở trong Thiên Viên các. Kính Thiên thường tới nói chuyện với hắn, ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-hoang/2423445/quyen-2-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.