Trong lúc Đoan Mộc Mạc Ly và Phượng Thanh Di trò chuyện, liền nghe trên giường phát ra một tiếng rêи ɾỉ yếu ớt. Kỳ Minh vốn đang hôn mê bỗng cựa mình, ngay lúc bọn họ cho rằng hắn sắp tỉnh, hai mắt Kỳ Minh vậy mà vẫn nhắm nghiền, gương mặt nhăn lại thống khổ, hoàn toàn là trạng thái đang bị giày vò trong tiềm thức.
Đoan Mộc Mạc Ly mày nhíu rất chặt, nhanh chóng tiến qua dùng linh lực trấn an hắn, không biết bao lâu sau mới có thể khiến người kia an ổn trở lại. Y thở phào, lúc này mới nhìn sang Phượng Thanh Di cười khổ:
"Bằng hữu của ta trúng phải chú thuật nguyền rủa rồi, nếu không nhanh rời khỏi đây hắn sẽ không thể tỉnh lại được."
Phượng Thanh Di gật đầu: "Huynh bảo vệ hắn, ta sẽ lần nữa công phá kết giới phòng hộ của tầng này." Nói dứt câu, liền triệu linh kiếm ra, một lần nữa định hướng dưới mặt đất đâm xuống.
Đoan Mộc Mạc Ly trong lòng thầm than đúng là thằng nhóc phá gia chi tử, cơ thể khẽ động, tức khắc sau đã chắn trước mặt Phượng Thanh Di, một tay ngăn thế kiếm lại, dở khóc dở cười mắng: "Bản mệnh kiếm mà ngươi cứ dùng để đâm đất đá bừa bãi như thế, nhỡ bị mẻ thì tính sao?"
"..." Phượng Thanh Di nghe y nói vậy liền dừng lại, có vẻ thật sự cân nhắc về vấn đề kia mà trầm mặc suy tư dữ lắm.
Linh kiếm: Yayyy!
Đoan Mộc Mạc Ly cười ngất, nghiêng đầu hướng về phía con quỷ đang ngồi trong góc phòng, ra vẻ nghiêm túc mà bảo:
"Trước khi ngươi đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-ly/283843/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.