Dịch: Nguyễn Hạ Lan
***
Lát sau, một chiếc Passat lái tới. Hoàng Quân ngồi trên xe với vẻ ngoài và kiểu tóc bảy ba gần giống ngày hôm đó. Anh ta cực kỳ phấn khởi, vừa xuống xe là chạy ngay vào trong nhà. Một đội xe Santana phía sau sôi nổi hưởng ứng lời hiệu triệu, cũng kêu bíp bíp bíp. Tất cả những người đến đón dâu đều đang la ó.
Trong tiếng ồn ào, Phương Trình Vũ ra khỏi cửa, lúng túng kéo kéo chiếc váy của mình, cho đến tận khi Hoàng Quân đến trước mặt cô.
Người lái chiếc Passat phía trước nhất lên tiếng đầu tiên: "Ôm vào đi! Ôm vào đi!" Cuối cùng mọi người đều hô: "Ôm vào đi! Ôm vào đi!"
Hôm ấy, trên đường, các xe chen chúc tắc nghẽn, còn người đi đường tham gia vui vẻ đều chứng kiến cảnh tượng đỏ mặt: cô dâu được chú rể ôm vào xe. Đoàn xe Santana đồng loạt bấm còi, âm thanh chói tai nhưng thật sự tạo ra một kiểu lễ hội nhộn nhịp lạ thường.
Cảm giác tồn tại và an toàn chốn thế tục ồn ào này rất mạnh, bủa vây không một kẽ hở, khiến con người ta không còn nơi để trốn chạy. Những niềm vui nỗi buồn, khóc lóc hay cười to đều bị người ta chứng kiến lần lượt, giống như trên mục lục, tên chương sẽ ứng cùng số trang. 'Cho nên mày phải vui mừng, phải đỏ mặt. Mày đó, phải làm một cô dâu nhút nhát'. Phương Trình Vũ ngồi vào trong xe thì bắt đầu im lặng. Hoàng Quân ngồi cạnh. Từ cửa sổ xe bên cạnh, cô nhìn thấy dáng vẻ mình mặc sườn xám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-trinh/1951884/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.