Lãnh Hàn Phong sau khi sắp xếp chổ ngủ cho Tiểu Kỳ, anh nhìn cậu bé ngủ say, trong lòng không ngừng tự hỏi vì sao mình lại tỏ ra cẩn trọng như vậy, nhìn cậu bé, cảm giác rất quen thuộc và nhẹ nhàng. Khi đọc được sự sợ hãi trong ánh mắt to tròn trong sáng đó, anh rất không hài lòng….
Lãnh Hàn Phong ra khỏi phòng, nhìn quanh không thấy bóng dáng Đỗ Nhã Tâm. Anh cảm thấy hoảng hốt, chân tay lóng ngóng đi vội vào nhà bếp nhưng vẫn không thấy. Cô không lẻ bỏ lại thằng bé ở đây? không đúng, Đỗ Nhã Tâm không phải như vậy? Tìm khắp nơi căn nhà rộng hơn 100m vuông, cuối cùng anh phát hiên ra cô ở ngoài ban công. Anh đi lại nhìn dáng vẻ cô đơn của cô từ phái sau, tay anh thu chặt như bất lực, sau đó không chút do dự tiến lại ôm chặt lấy cô từ đằng sau…
Đỗ Nhã Tâm toàn thân cứng ngắt, quên cả thở trước hành động bất ngờ của anh. Lãnh Hàn Phong như cảm nhận được phản ứng của cô, môi anh hơi cong lên, vòng tay càng thu chặt hơn khiến cô nghĩ mình thật sự sắp ngạt chết
Cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Lãnh Hàn Phong phả vào trên cổ của mình, Đỗ Nhã Tâm run nhẹ, đôi bàn tay gầy yếu như báu mạnh láy cánh tay anh, khó khăn nói: ‘Thả tôi ra!’
Mặc kệ người trong lòng đang cố sức vùng ra, Lãnh Hàn Phong vẫn thản nhiên thu chặt tay, đôi môi nóng hôn nhẹ từ tai đến bờ vai của Đỗ Nhã Tâm, như thể đang nâng niu một báu vật rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-khu-qua-di-ta-lai-yeu-nhau/1888974/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.