Edit: Bàn
Diêu Vọng "đánh" Khúc Liệu Nguyên trận này đơn thuần chỉ do tức. Nói cậu ta bị cảnh sát bắt, mặc dù là nghe sai đồn bậy, thì ít ra vẫn còn phù hợp với tác phong "tiểu lưu manh anh chị" xưa nay của cậu ta, nhưng nói cậu ta "ăn vụng xúc xích"??? Cái chuyện thất đức chỉ có bọn trẻ con mẫu giáo thiểu năng mới làm gì thế này?!
Khúc Liệu Nguyên sau khi đã trúng trận "đánh" này, thì suy nghĩ kĩ một chút, Diêu Vọng có chỗ nào là giống lục tủ người khác ăn vụng đồ ăn vặt? Kì thực cũng là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, bây giờ nói ra tất cả, nhìn lại đoạn thời gian hiểu lầm và nghi ngờ Diêu Vọng trước đây, cảm giác đúng là có phần tức cười.
Chạng vạng, cậu lại qua phòng học lớp 1 học cùng Tống Dã.
Trước khi bắt đầu làm bài, cậu coi chuyện của Diêu Vọng vừa là chuyện cười vừa là tin tức, kể cho Tống Dã.
"Nó không phải đồ hư hỏng, trước kia là tớ hiểu lầm nó," Khúc Liệu Nguyên cạn lời nói, "Chiều tớ còn đi hỏi Giang Ba, cái tin đồn Diêu Vọng đánh giáo viên chuyện là thế nào, kết quả cái thằng Giang Ba này, tốn công tớ coi nó là giang hồ Bách Hiểu Sinh, hoá ra lời nó nói cũng đều là nghe người khác kể, cấp 2 nó với Diêu Vọng còn chẳng chung một lớp, đi học cũng chẳng chung một toà nhà, đồn đãi thật hại người."
Tống Dã nghe cậu nói nửa ngày, càng nghe càng khó chịu, nói: "Đồn đãi không phải thật, nó liền thành người tốt? Cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-nha-to-lam-bai-tap-di/1709058/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.