Nhóm dịch: Thất Liên Hoa "Ừ, đúng là nhiều thật đấy.
Nhưng mà chúng ta nhặt một ít là được rồi." Tô Khuynh Nhan đi lại đó, cúi người xuống nhặt mấy cành củi, không nhiều lắm, chỉ đủ để dùng một lần.
Tô Cẩn Du thắc mắc nhìn tỷ tỷ: "Sao lại thế nhỉ… Nương của Cường Cường bảo rằng mỗi ngày phải nhặt năm bó cơ.
Nếu không nhặt đủ thì sẽ không cho chúng ta ăn cơm, mà đệ thì muốn tỷ đói bụng đâu."
Sau khi biết được cái người ở nhà không phải là nương của mình, Tô Cẩn Du nhanh chóng đổi lại xưng hô.
Trước kia, mỗi ngày Điền Thúy Hoa bắt bọn họ phải nhặt tới năm bó củi mới được về.
Nhìn thế thôi chứ một bó rất nhiều củi.
Tô Khuynh Nhan để mấy cành củi nhặt được sang một bên, rồi lấy mấy cành Tô Cẩn Du vừa mới nhặt được đặt chồng lên.
Nàng nhẹ nhàng nói: "Sau này ta không cần phải đi nhặt củi cho bọn họ nữa.
Tỷ cũng sẽ không để Tiểu Du bị đói đâu.
Đệ cởi vạt áo ra một chút, cất mấy cái này vào trong đó, cầm giúp tỷ một lát nhé, rồi chút nữa tỷ tìm đồ ăn ngon cho, nhé?"
"Được ạ, tỷ nói gì cũng được hết."
Tô Cẩn Du dùng hết sức gật một cái, tháo lỏng vạt áo ra, để Tô Khuynh Nhan đặt mấy cành cây khô vào trong.
Tô Khuynh Nhan ôm mấy cái còn sót lại, gọi đệ đệ, hai người lại đi tiếp.
Vào ban ngày, ngoại trừ ở sâu bên trong núi ra, thì những nơi khác đều rất an toàn.
"Đây rồi, đệ bỏ xuống được rồi đấy." Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-trinh-nghich-tap-manh-me-cua-co-nang-nong-gia-map-map/1835446/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.