Cho dù không đành lòng, nhưng quỷ cùng người không thể chung đường, Dạ Dao Quang vẫn phải tiễn Tưởng Nghị Mân đi.
Một khắc Quỷ môn quan mở ra, mặc dù cái gì cũng nhìn không tới, Thu Tiểu Oản ngã ngồi trên mặt đất khóc nức nở, nàng thực sự thấy thương tâm.
Một viên ánh sáng công đức bay tới, Dạ Dao Quang dùng đầu ngón tay kẹp nó, cúi đầu nhìn Thu Tiểu Oản một thân hỉ bào đỏ thẫm, khóc nhòe lớp trang điểm tân nương, nhẹ giọng thờ dài.
Dạ Dao Quang từ trong giới tử lấy ra một mảnh ngọc bội bình thường, kéo khí Ngũ hành bao quanh công đức tinh quang một vòng rồi nhẹ nhàng bắn ra.
Viên công đức tinh quang liền tiến nhập vào bên trong ngọc bội.
Mảnh ngọc bội tính chất bình thường sau khi được Dạ Dao Quang khóa trụ công đức tinh quan bên trong, dường như có từng vòng ánh sáng từ trung tâm đẩy ra bốn phía, thực mau khối ngọc bội này liền trở nên trong nhuận.
Vuốt ve ngọc bội, Dạ Dao Quang đem đưa cho Thu Tiểu Oản: “Vật này có hơi thở của tướng công ngươi, đây là chút niệm tưởng cuối cùng hắn có thể lưu lại nhân gian, ngươi đem nó theo bên người, nhất định có thể giúp ngươi gặp dữ hóa lành.”
Thu Tiểu Oản tay run rẩy đưa lên cắt ngang ánh trăng, từ bàn tay của Dạ Dao Quang tiếp nhận trong tay, ôm vào trong lòng, nhịn không được nước mắt rơi như mưa.
Dạ Dao Quang để Kim Tử đưa cô nương nhân gia trở về mới đi tới mồ của Mị, trực tiếp báo một tiếng: “Ta muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2658556/chuong-1516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.