“Chàng có vẻ nhiều kinh nghiệm, nói rõ ràng xem?” Dạ Dao Quang híp mắt, ngón tay nâng chiếc cằm có đường cong hoàn mỹ của Ôn Đình Trạm.
“Thành thật khai báo, bao nhiêu nữ tử khuynh mộ chàng đã bị chàng lừa dối?”
Ôn Đình Trạm khom người, một tay đem Dạ Dao Quang bế ngang lên, đi tới hướng phòng: “Thế gian này, nữ tử có thể làm ta để mắt, chỉ có nàng.”
Tuyết đông bay toán loạn, gió lạnh thấu xương; xuân ý hòa thuận vui vẻ, sóng tình cuồn cuộn.
Tới Thổ Phiên, lại là năm mới, Ôn Đình Trạm tựa hồ cũng không vội vã làm chuyện của mình, hắn dẫn theo Dạ Dao Quang cùng Tuyên Khai Dương dưới sự dẫn đường của Cổ Cứu là khách quen nơi này, suốt năm ngày năm đêm du ngoạn một vòng Thổ Phiên.
Cuối cùng, Dạ Dao Quang sau khi thỏa mãn nhịn không được: “A Trạm, chàng còn mười ngày nghỉ thôi đó.”
“Dao Dao không hổ là hiền thê.” Ôn Đình Trạm thấp giọng cười.
“Đừng cho muội uống mê hồn canh nữa, chàng không làm việc cho đàng hoàng, ngày mai muội muốn đem bức họa của Chi Nam đi giải quyết.” Dạ Dao Quang liếc mắt nhìn hắn.
“Được, ngày mai chúng ta liền đi, địa điểm ta đã tra ra, ở Tát Tư.” Ôn Đình Trạm tính toán, chợt hơi mang ủy khuất nói, “Ta lúc nào không làm việc đàng hoàng?”
“Ngươi tới Thổ Phiên bao lâu rồi, cũng chưa thấy chàng đi làm việc, cả ngày du sơn ngoạn thủy…..” Dạ Dao Quang hết nói nổi.
Ôn Đình Trạm không chỉ cùng nàng đi độ hóa sợi oán khí trong bức họa Cổ Cứu mà thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2658566/chuong-1526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.