“Ngươi có thể nói ra những lời này, dì Dao tất nhiên sẽ cố gắng thành toàn mong muốn của ngươi.” Dạ Dao Quang bảo đảm với Quan Chiêu.
Thiên phú cố nhiên quan trọng, nhưng phẩm hạnh cùng quyết tâm càng quan trọng.
Dạ Dao Quang tin tưởng Cổ Cứu biết được suy nghĩ của Quan Chiêu, chỉ sợ sẽ không quan tâm tới thiên phú của hắn mà trực tiếp thu nhận.
Nhưng Dạ Dao Quang vẫn tìm Ôn Đình Trạm, đem chuyện Quan Chiêu nói từ đầu chí cuối thuật lại, để Ôn Đình Trạm đi nói với Cổ Cứu.
Tuy rằng Dạ Dao Quang biết Cổ Cứu không có khả năng cự tuyệt, nhưng mỗi nhà đều có gia quy riêng, nếu có vạn nhất, Cổ gia thật sự có quy định không truyền kỹ họa cho người khác, Dạ Dao Quang cũng không muốn Cổ Cứu khó xử.
Nàng đối với với Cổ Cứu có ân cứu chữa, đây là thiên đại ân tình, nếu nàng đi mở miệng, Cổ Cứu càng khó xử cũng không tiện cự tuyệt.
Mà Cổ Cứu cùng Ôn Đình Trạm tình cảm không như vậy, bọn họ nói chuyện không cần cố kỵ.
Bất quá Dạ Dao Quang suy xét hoàn toàn không sai, Cổ gia đúng có gia quy không truyền kỹ họa cho người khác, đây là chuyện thường thấy ở cổ đại, nhưng Cổ Cứu vẫn cho phu thê Ôn Đình Trạm gọi Quan Chiêu qua.
“Cổ gia có quy định không truyền kỹ ra ngoài.” Cổ Cứu nói với Quan Chiêu, “Ta tuy cảm thấy gia quy này thực hẹp hòi, nhưng đây là quy định của tổ tiên, ta hiện giờ cũng không phải gia chủ Cổ gia, không thể đánh vỡ quy củ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2658629/chuong-1583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.