Ở đội dẫn đầu, vị đội trưởng người da đen không ngừng khen nữ sinh trên lưng. “Cậu thật là giỏi, không ngờ cậu lại hữu dụng như vậy.” Trải qua cố gắng, nữ sinh kia rốt cục tìm được quy luật của mật mã, sau đó giải ra bảng chữ cái đối ứng.
Khuôn mặt tái nhợt của nữ sinh thoáng ửng hồng, nhưng cô không dư lực trả lời. Nhưng Maly ở bên cạnh không bỏ qua cơ hội trêu chọc,“Hừ, lúc trước không biết là ai nói nữ sinh chỉ biết cản trở?”
“Ôi, cô tha cho tôi đi, là do tôi không biết quản miệng, nói năng bậy bạ.”
Đội viên tổ trinh sát đã đi trước, căn cứ vào nội dung mật mã phiên dịch tìm đường. Eugene không nhịn được hỏi Aslan, “Cậu đã sớm biết sẽ gặp loại tình huống này sao?”
Tuy Aslan đã sớm biết trong đội có người biết giải mã, nhưng chính hắn cũng không biết trên thạch bích sẽ xuất hiện mật mã.
“Không biết.” Aslan nhún vai, hắn thật sự không biết bọn họ sẽ gặp loại tình huống này.
“Thật sự?”
“Thực ra cũng đoán được một chút. Nếu trước đây đã có người đi qua con đường này, hơn nữa về đích thành công, nhất định sẽ lưu lại một số ký hiệu. Chẳng qua không nghĩ tới mật mã lại khó như vậy.” Hắn nghĩ sẽ là ký hiệu bình thường, hoặc cùng lắm là mật mã Bác Tư mà thôi.
“Ha ha, xem ra trong số họ có người phá được mật mã của ‘Người kia’.” Edward cười nhìn về phía Al.
Al cũng cảm thấy giật mình, nhớ lại năm đó quái nhân trong đội lưu lại mật mã kia, không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-bo-phong-hau-ke-hoach/800482/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.