Tam Thất vừa ra khỏi Bảo Xuân Đường đã bị chặn lại.
Người chặn nàng là nha hoàn của Ngu Đường, tên là Mạt Hương: “Tam tiểu thư, Tứ tiểu thư mời tiểu thư qua nói chuyện.”
Không cần Tam Thất mở miệng, Nam Tầm như một vị thần giữ cửa chặn lại, khinh bỉ nói: “Thứ gì! Cũng xứng để Quận chúa đích thân qua? Ồ, thì ra là Tứ tiểu thư nhà Ngu Chủ bộ à, sao? Biết sai rồi muốn đến quỳ xuống cầu xin Quận chúa nhà ta tha thứ sao?”
“Hay là cuối cùng đã quyết tâm xuống tóc đi tu rồi?”
Cái miệng nhỏ của Nam Tầm lanh lảnh như bôi mật.
Đừng nói là Mạt Hương, Ngu Đường trên xe ngựa cũng suýt ngất đi.
Nàng ta hận không thể trốn ngay về nhà, nhưng nàng ta không thể!
Ba viên thuốc đó không biết bị làm sao. Sau khi Nguyệt Bạch ca ca mang về, lão phu nhân ăn vào lại không có tác dụng gì cả, còn hại Bác Viễn Hầu phu nhân bị phạt quỳ.
Nguyệt Bạch ca ca lại đến tìm nàng, tuy vẫn là xin thuốc, thái độ vẫn như trước nhưng Ngu Đường vẫn cảm nhận được một tia giận lây của hắn.
Điều này khiến Ngu Đường vô cùng căng thẳng, nàng ta muốn tìm Tam Thất nhưng người được cử đi còn chưa đến gần Tướng quân phủ đã bị đuổi đi.
…
…
Hôm nay cuối cùng cũng bắt được Tam Thất, sao có thể bỏ qua.
Người xem náo nhiệt ngày càng đông, Tam Thất không vội không vàng lên xe ngựa, Mạt Hương thấy vậy liền sốt ruột: “Tam tiểu thư, tam tiểu thư đừng đi.”
Ngu Đường cũng không quan tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-chua-duoc-tram-quy-dua-dau-thieu-tuong-quan-co-dam-cuoi-khong/2795441/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.