Một chữ “nàng” không hiểu sao lại khiến người ta hoang mang.
Tam Thất nuốt nước bọt, ngửa người ra sau một chút để kéo khoảng cách với hắn: “Yến Độ, ngài đang nói gì vậy!”
“Ta nói nàng đeo miếng ngọc bội này rất đẹp.” Vẻ mặt hắn quá trong sạch, Tam Thất không nhìn ra được bất kỳ manh mối nào, chỉ có thể hồ nghi lẩm bẩm trong lòng, lẽ nào mình nghĩ nhiều?
Cảm giác Yến Độ vừa rồi cho nàng thật sự rất kỳ lạ.
Rõ ràng ánh mắt và hơi thở đều rất trong sạch nhưng không hiểu sao nàng lại cảm nhận được một chút “ý đồ xấu”.
Trong lúc Tam Thất đang hồ nghi, nàng nghe thấy một tiếng ư ư ử ử đáng thương.
Một con chó với cái đầu sưng vù lao về phía nàng. Tam Thất nhìn cái đầu chó sưng như mắt bị ong chích của Đại Tướng Quân, bật cười thành tiếng, tay chọc chọc vào mặt chó, đổi lại là tiếng ư ư ư của con chó.
“Hay thật, đêm qua ngươi đi chọc tổ ong à? Sao lại sưng như vậy?”
Con chó vừa đáng thương vừa tội nghiệp xoay vòng bên chân Tam Thất, mạnh mẽ đẩy Yến Độ ra, hai chân trước đặt lên đầu gối Tam Thất, đầu chui vào lòng nàng.
Yến Độ đứng bên cạnh nhìn, mi mắt lạnh lùng khẽ nheo lại.
…
Ảo giác sao? Con chó ngốc này hình như đột nhiên không sợ hắn nữa?
Không những không sợ mà cái mùi lém lỉnh trên người nó còn có chút quen thuộc.
Tam Thất lại cẩn thận kiểm tra đầu chó một lúc, có lẽ vì quá sưng, nàng không phát hiện ra vết bị chích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-chua-duoc-tram-quy-dua-dau-thieu-tuong-quan-co-dam-cuoi-khong/2807257/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.