Núi Thê Vân rất lớn, trước núi là hành cung và bãi săn hoàng gia, còn sau núi thì hoang vắng, thú dữ rất nhiều, ngay cả lính canh gác bãi săn cũng không dám đi sâu vào, quả thực là một nơi tuyệt vời để giấu người, giết người.
Mấy người ăn mặc như lính canh gác lặng lẽ vào sau núi, trong núi thay trang phục lính canh gác, cải trang thành nông phu, nhanh chóng tiến vào sâu bên trong.
Một hang động bị bụi rậm và cỏ dại che lấp, mấy người gạt bụi rậm chui vào.
Đuốc sáng lên, liền thấy trong hang động lại dùng xích sắt trói ba bà lão mặc đồ nam.
Cả ba người khi nhìn thấy có người bước vào thì lập tức lộ vẻ hoảng sợ, co rúm lại như thỏ con gặp hổ, miệng bị nhét vải, chỉ có thể phát ra những tiếng “ư ư” yếu ớt như thú bị thương.
Ánh mắt họ đầy hoảng loạn.
Ánh mắt của bốn “nông phu” mới vào… cũng đầy hoảng loạn.
Tên cầm đầu mắng một câu bẩn thỉu, tiến lên thô bạo lột y phục của một bà lão. Cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn nhức cả mắt trong giây lát, nhưng rồi vẫn cắn răng, đưa tay thò vào túi người kia… đồ vật vẫn còn, nhưng lại mọc thêm thứ không nên có!
Tên đó sợ đến mức lùi lại liên tục, điên cuồng giũ tay như thể đã sờ phải thứ gì đó bẩn thỉu.
“Trời ơi là trời, họ thật sự biến thành nữ nhân rồi!”
…
…
“Giết giết giết! Nhanh giết đi! Đại nhân đã nói, tuyệt đối không được để chuyện này lộ ra ngoài, phải nhổ cỏ tận gốc!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-chua-duoc-tram-quy-dua-dau-thieu-tuong-quan-co-dam-cuoi-khong/2843398/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.