- Đại môn tại phía nam, cửa sau tại phương Bắc, đi phía Tây làm ǵ?
Lục Cương hỏi:
- Lẽ nào cô ta leo tường chạy trốn?
- Cô ta căn bản không chạy.
Chu Cửu kiên quyết nói:
- Mấy ngày nay không có bất kỳ ai có thể rời khỏi phủ.
- Vậy mọi chuyện là sao? - Lục Cương thầm nghĩ, mọi chuyện lại đi ṿng trở lại.
Nhưng lần này Thẩm Mặc không úp úp mở mở, mà dứt khoát nói luôn:
- Bởi v́ cô ta bỏ đi dịch dung của ḿnh, khôi phục lại thân phận vốn có! lại lẫn vào trong mọi người!
- Cái ǵ? - Mọi người khó có thể tin.
- Đúng vậy, người này tinh thông thuật dịch dung, giọng nói vừa nam vừa nữ cũng được, c̣n biết Súc Cốt công, có thể tùy tâm sở dục giả trang các loại thân phận.
Ánh mắt Thẩm Mặc đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào người một nữ tử cao gầy:
- Đúng không, Lục cô nương. . .
Trả lời y chỉ là một đạo hàn mang loá mắt. Hầu như đồng thời, Tam Xích sớm có chuẩn bị đă lao đến trước mặt Thẩm Mặc, không biết từ đâu lôi ra một cái thuẫn, chặn đường đi của hàn mang đó, chỉ nghe vài tiếng 'đinh đương', một cây ngân trâm rơi xuống đất, bị đứt thành hai đoạn.
- Ta giết ngươi!
Thấy tập kích không có hiệu quả, Lục Tú hét lên rồi rút ra nhuyễn kiếm bên hông, một chiêu Giao long xuất thủy lao thẳng tới Thẩm Mặc. Đám vệ sĩ sao có thể để cho nàng ta áp sát. Một tiếng hô vang lên, Tam Tài trận dương oai Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629185/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.