Có lẽ là do tác dụng tâm lý, Gia Tĩnh đế uống thuốc xong thấy thoải mái hơn, nhìn Hoàng Cẩm hỏi:
- Biết vì sao trẫm cho ngươi vào chiếu ngục không?
Hoàng Cẩm đáp nhỏ:
- Vì nô tài lắm mồm.
- Thường ngày ngươi lắm mồm, vì sao trẫm chưa bao giờ phạt ngươi?
- Nô tài không biết, xin chủ nhân răn dạy.
- Vì ngươi toàn nói lời vô tâm, vô tâm phạm lỗi, tuy sai không phạt.
Gia Tĩnh đế duỗi mình, thấy đau, cau mày nói:
- Lại đây bóp cho trẫm.
Hoàng Cẩm vội quỳ gối đi tới, đặt chân hoàng đế lên đôn, cẩn thận xoa bóp, liền nghe Gia Tĩnh nói:
- Nhưng hôm qua những lời của ngươi là cố ý, cố ý làm tốt, tuy tốt không thưởng! Huống chi ngươi chẳng có lòng tốt, mà vì lòng riêng.
Hoàng Cẩm tim đập thình thịch, bóp hơi nặng một chút làm Gia Tĩnh đau méo miệng:
- Ngươi muốn bóp chết trẫm à?
Hoàng Cẩm vội thỉnh tội, Gia Tĩnh đế lắc đầu:
- Biết vì sao trẫm thả ngươi ra sớm thế không?
Đầu óc Hoàng Cẩm không vận chuyển nổi nữa, chỉ còn biết nghe:
- Trẫm cho ngươi biết vì Mã Toàn thừa cơ an bài thân tín trong cung, bài trừ kẻ đối lập .. Vả lại lòng riêng của hắn lớn hơn ngươi.
Lời này Hoàng Cẩm không hiểu, nhưng làm Mã Toàn sợ nhũn người, tự biết lời bày tỏ trung thành ở Dụ vương truyền tới tai hoàng đế rồi. Đầu mục Cẩm Y Vệ đã vào ngục, Đông Xưởng nắm trong tay hắn, vậy hoàng thượng nhất định có tai mắt khác, ngầm giám thị hắn.
Gia Tĩnh đế nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629396/chuong-760-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.