Lục Vi Dân thở dài một hơi đầy cảm khái.
- Mà công việc nông thôn có thể nói là vấn đề cụ thể mà khó giải quyết nhất, gần như công việc nào cũng phải gian nan.
Tô Yến Thanh tò mò nhìn ánh mắt của Lục Vi Dân. Ánh mắt đẹp lay động, lộ ra vẻ quan tâm:
- Vi Dân, tôi cảm thấy anh có vẻ mệt mỏi, có phải không hài lòng với công việc ở Song Phong không?
Tô Yến Thanh tò mò nhìn ánh mắt của Lục Vi Dân. Ánh mắt đẹp lay động, lộ ra vẻ quan tâm:
- Vi Dân, tôi cảm thấy anh có vẻ mệt mỏi, có phải không hài lòng với công việc ở Song Phong không?
Lục Vi Dân suy nghĩ một chút rồi nói:
- Không thể không nói là không hài lòng, hoặc nói là không phải một câu không hài lòng đơn giản như vậy mà có thể khái quát được. Phải nói là công việc cấp dưới khó, phức tạp vượt ngoài tưởng tưởng của tôi, nhưng tôi cũng thích hưởng thụ cảm giác giải quyết được từng vấn đề này, nhưng cũng phải thừa nhận nó rất tốn công sức.
- Có thể nói cho tôi nghe một chút được không?
Tô Yến Thanh có vẻ hăng hái, lấy tay chống cằm, nhìn Lục Vi Dân chằm chằm. Đôi mắt lộ vẻ quan tâm khiến hắn không khỏi run rẩy.
Lục Vi Dân kể những chuyện từ khi mình đến Song Phong được hai tháng nay. Từ cái chết của Chu Minh Khuê đến chuyện ở Vĩnh Tế, từ chuyện di dời chợ nông sản ở Oa Cố đến phong ba ở thị trấn Oa Cố. Tô Yến Thanh nghe đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-dao-vo-cuong/80359/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.