Trong nguyên tác, tổng giám đốc Thẩm tên thật là Thẩm Thù Bách, mặc dù xuất thân từ khu ổ chuột, nhưng nhờ vào gương mặt "cực kỳ tuấn tú" (tạm thời ghi nhận, cần kiểm chứng thêm)
Tính cách thâm sâu khó lường, và một loạt đãi ngộ kiểu "mẹ ruột thiên vị", cuối cùng anh ta đã thành công hoàn thành hành trình từ "nghèo kiết xác" đến "giàu nhất hệ mặt trời".
Trong tiểu thuyết, Thẩm Thù Bách và Lệ Vấn Chiêu đã đấu nhau suốt hơn 3000 chương.
Trận chiến có lúc thắng, có lúc bại, nhưng thỉnh thoảng Lệ Vấn Chiêu cũng lật được thế cờ.
Nếu không vì tác giả giăng quá nhiều "quả bom hẹn giờ" ở những chương đầu, chưa chắc Lệ Vấn Chiêu đã thua.
Thậm chí, về sau, nhân vật Lệ Vấn Chiêu còn gom về không ít fan. Khi tác giả tung cú "thiên cơ bút", khiến nhà họ Lệ phá sản, không ít độc giả đã cãi nhau đến sứt đầu mẻ trán trong phần bình luận.
Cảnh Nghi đã xuyên vào đây được hơn nửa tháng, hôm nay mới lần đầu được nam chính bá đạo trong truyền thuyết, bảo không tò mò là nói dối.
Nhưng tò mò xong thì... thất vọng thật.
Cảnh Nghi chỉ trỏ: "Cái này là kiểu yến tiệc Hồng Môn phải không?"
Lệ Vấn Chiêu quay đầu, ánh mắt nghi ngờ: "Cậu cũng biết Hồng Môn yến à?"
Cảnh Nghi nhướn mày, như thể vừa bị xúc phạm: "Ngài đang nói bậy bạ gì thế! Tôi chỉ học ngoại ngữ kém thôi, chứ ngữ văn của tôi ổn mà!"
Lệ Vấn Chiêu lập tức nhớ đến mấy màn dịch thuật "xé nát logic" trước đó, nhất là câu "từ vựng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-gia-trong-truyen-nguoc-van-bi-nghe-thay-tieng-long-roi/741604/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.