Phòng họp dưới lầu
Hai người nước ngoài tóc vàng mắt xanh đã ngồi sẵn, hiện đang nhỏ giọng trò chuyện, tốc độ nói nhanh như bắn rap.
Thấy Cảnh Nghi và Phàn Minh bước vào, họ liền đứng lên, lịch sự chào hỏi:
"Hello%#??%*~?/#......"
Cảnh Nghi: "@.@???"
Cái gì vừa xẹt qua vậy? Gió à? Đọc tài liệu tiếng cậu đã đủ đau khổ rồi mà còn nghe tiếng anh nữa thì đúng là ác mộng. Nhất là tiếng anh thương mại, nó khác xa thứ tiếng anh "how are you i'm fine thank you and you" trên sách giáo khoa. Mấy câu họ nói vào tai Cảnh Nghi, lập tức chuyển thành một chuỗi âm thanh "đùm đụp bùm chéo". Chỉ có đúng từ "hello" là cứu vớt chút tự tin sót lại. Thôi rồi, xong luôn! Cái này bảo dịch kiểu gì giờ trời? Ngay lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra, Lệ Vấn Chiêu bước vào với bộ vest thẳng thớm, khí chất bức người. Phàn Minh vội vàng kéo ghế Phàn Minh vội tiến tới kéo ghế, cung kính nói: "Lệ tổng, tài liệu đã chuẩn bị xong." Lệ Vấn Chiêu gật đầu: "Phiên dịch đâu?" Phàn Minh đẩy gọng kính, bình tĩnh trả lời: "Chi nhánh Dung Thành hôm nay có đoàn khảo sát nước ngoài, sáng nay đã mượn hết phiên dịch từ trụ sở chính, hiện không còn ai có thể hỗ trợ. Vì thế tôi đặc biệt nhờ Cảnh quản gia giúp đỡ." Lệ Vấn Chiêu: "......" Nhờ ai cơ? Anh không tin nổi quay sang, chỉ thấy Cảnh Nghi đã yên vị bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-gia-trong-truyen-nguoc-van-bi-nghe-thay-tieng-long-roi/741605/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.