-----------------------------------------
Ngủ một giấc tỉnh dậy, cả người Hứa Thừa Yến vô lực nằm dài trên giường, không thể động đậy.
Hạ Dương lạnh mặt đứng bên cạnh, cố kìm lại cơn tức giận thật muốn mắng người này một trận. Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng khó chịu của cậu thì lại không nỡ nhẫn tâm, chỉ có thể tiến lên ôm thiếu niên vào trong ngực, cúi đầu hôn hôn lên trán cậu trấn an.
Hứa Thừa Yến nhắm chặt hai mắt, đầu thật sự rất choáng váng, hoàn toàn không có chút khí lực gì, toàn thân đều khó chịu vô thức cuộn tròn trong ngực Hạ Dương.
Hạ Dương yên lặng an ủi bạn nhỏ của hắn, lại để ý thấy môi cậu hơi khô liền đứng dậy rót cho cậu một ly nước ấm.
Hứa Thừa Yến uống nước xong thì đột nhiên muốn ăn chút ăn đồ vật bèn hỏi: "Có kẹo không?"
Hạ Dương xuống lầu tìm kẹo đem lên cho cậu, Hứa Thừa Yến ăn một viên kẹo xí muội, lúc này mới cảm thấy trong miệng có chút mùi vị, tinh thần mới nâng lên được một ít.
Hạ Dương cúi xuống cẩn thận đắp chăn lại cho cậu, thấp giọng mắng: "Không được có lần sau."
Hứa Thừa Yến chỉ cười cười, ngoan ngoãn nằm trong ổ chăn không đáp lại.
Hạ Dương ngồi ở mép giường khẽ vuốt ve khuôn mặt thiếu niên, lông mày chau lại: "Không chịu nghe lời gì cả."
Hứa Thừa Yến nắm lấy cổ tay Hạ Dương, dịu ngoan úp mặt vào lòng bàn tay hắn cọ cọ, dáng vẻ trông vô cùng ngoan ngoãn. Hạ Dương khẽ thở dài không đành lòng nói thêm gì nữa, lẳng lặng ở bên cạnh cậu.
Mãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-the-than/1045134/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.