Tô Khả ngồi xe Thẩm đường về đến nhà, không thấy bóng dáng Tiểu Bao Tử ở phòng khách thì đoán biết lúc này nhất định Tiểu Bao Tử ở nhà bếp. Đẩy cửa nhà bếp ra, quả nhiên nhìn thấy Tiểu Bao Tử đang đeo khăn quàng cổ nhỏ, hai cái chân kê lên ghế nhìn cái nồi gì đó.
Hốc mắt Tô Khả có chút ướt, trong lòng lại rất đau, "Nhị Tô, sao con lại chạy đến nhà bếp, không phải mẹ đã nói rất nhiều lần là không cho con vào bếp sao!"
Tiểu Bao Tử xoay đầu qua, giọng nói vô cùng non nớt, "Con cũng chỉ bật lửa thôi, mẹ hoảng sợ gì, rất không giống mẹ rồi."
Món ăn trên đó là sườn heo nấu với củ cải, buổi sáng lúc ra ngoài thì Tô Khả đã chuẩn bị xong, chỉ đợi buổi tối vừa về tới nhà thì để lên bếp gas nấu một chút.
Cô làm như vậy hoàn toàn là vì phòng ngừa buổi tối cô về trễ, luống cuống tay chân làm lỡ thời gian ăn cơm của con trai cô. Mà Tiểu Bao Tử của cô, có lẽ nhìn các động tác nấu ăn của cô nên thường sẽ giúp cô bật lửa, tắt lửa.
Đây là một chuyện vô cùng nguy hiểm, cô từng dạy rất nhiều lần là như vậy rất nguy hiểm, nhưng mỗi lần đều bị bé dùng ánh mắt xem thường lành lạnh trừng lại: "Cô gái, mẹ không cần cho rằng con ngốc có được hay không." (rồi giống bố y hệt từ cái ánh mắt luôn rồi nè)
Cô thật muốn đánh bé một trận tơi bời, nhưng mà nhìn thân thể nhỏ bé của con, nhìn bộ dáng nhỏ quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-choc-lua-thieu-than/1716122/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.