Cố Cảo Đình đang trên xe chạy tới sân bay, nhìn thấy Hoắc Vi Vũ gọi, khóe miệng hơi hơi giương lên.
Tắng quản gia giật mình.
Ông rất hiếm khi nhìn thấy Cố Cảo Đình cười, lễ trao giải đều không thấy anh cười.
Người đàn ông này là yêu nghiệt sao?
Cười rộ lên liền đẹp như thế, muốn làm cho đàn ông thẳng biến thành cong luôn rồi.
"Thế nào? Tôi vừa mới đi." Cố Cảo Đình hỏi, giọn nói nhẹ nhàng, làm Tắng quản gia dụi mắt một cái.
"Cố Cảo Đình, anh có thể hủy bỏ..." Hoắc Vi Vũ dừng một chút.
Hoắc Cương Liệt không phải là gia gia của cô rồi.
Cô sửa lời nói: " Hủy bỏ án của Hoắc Cương Liệt được không?"
"Không được, ông đánh phụ nữ của tôi." Cố Cảo Đình không chút suy nghĩ từ chối nói, ánh mắt sắc bén quyết liệt.
"Nếu như phụ nữ của anh yêu cầu thì sao?" Hoắc Vi Vũ nhàn nhạt hỏi.
Cố Cảo Đình thâm thúy nhìn về phía trước:
"Đây là lần thứ hai."
"Quá tam ba bận, nếu thêm lần nữa, không cần anh nói, tôi cũng sẽ cho bọn người khi dễ tôi phải trả giá đắt." Hoắc Vi Vũ xác định nói.
"Ừm, biết rồi. " Cố Cảo Đình đáp, không tắt điện thoại, chờ cô nói chuyện.
Anh phát hiện thanh âm của cô rất trong veo, nghe thật thoải mái.
Anh rất thích giọng nói của cô, cảm thấy âm thanh của cô so với tiếng hát còn hay hơn, đặc biệt là trong phòng tắm.
Cô thở dốc, cô động tình, toàn bộ in vào trong đầu của anh, chỉ cần nhớ tới, máu nóng liền sôi trào.
Hoắc Vi Vũ thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635103/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.