Hoắc Vi Vũ cảm thấy, anh thật sự là một đàn ông tính toán chi li, ham muốn mãnh liệt chinh phục, cái gì anh muốn làm, liền nhất định phải làm cho bằng được.
Hết lần này tới lần khác cô cũng phản đối, không muốn.
"Không có việc gì tôi cúp." Hoắc Vi Vũ không khách khí cúp máy.
Trong lòng Thượng trung tá âm thầm khen thưởng Hoắc Vi Vũ, dám cúp máy của Tư lệnh, cũng chỉ có cô.
Hoắc Vi Vũ vừa đến nơi, đi nấu nước,"cạch" một tiếng, cửa bị mở ra.
Cô nghi ngờ ra khỏi phòng bếp.
Tay Cố Cảo Đình cầm chìa khóa, mắt lạnh lùng nhìn cô, ung dung, từng bước từng bước đi đến gần cô.
Hoắc Vi Vũ kinh ngạc:
"Không phải anh đi gặp tổng thống sao?"
Cố Cảo Đình ôm gáy cô, kéo đến trước mặt anh.
"Tôi đã nói, là sẽ làm, phải để cô thường xuyên nhớ đến tôi." Anh bá đạo nói, cúi người, hôn lên môi cô, tay kia cầm điện thoại lên, chụp hai tấm.
Hoắc Vi Vũ giật nảy mình, đẩy anh ra, chà xát bờ môi, không hiểu hỏi:
"Anh làm gì vậy!"
Cố Cảo Đình nhìn hình trên điện thoại đi động, không hài lòng:
"Chụp tấm khác thân mật hơn."
"Cái gì?" Hoắc Vi Vũ nhìn điện thoại của anh.
Anh hôn cổ cô, tiếp tục ấn chụp.
Ảnh chụp xong rồi, anh lại không nỡ buông ra.
Mùi trên cơ thể cô anh rất thích, gặm cổ mềm mại của cô, để lại dấu ấn hồng hồng màu ô mai.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy đau, đẩy anh ra:
"Cố Cảo Đình, anh làm vậy làm sao tôi ra ngoài gặp người khác được."
"Gặp người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635104/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.