Ở Thịnh Thế có nơi uống rượu, nơi ăn uống, nguyên liệu nấu ăn ở phòng bếp vẫn có rất nhiều.
Hoắc Vi Vũ chọn một gói mỳ hải sản khang sư phụ.
Suy nghĩ một chút, đàn ông ăn tương đối nhiều, cô cầm lấy hai gói.
Cô đun sôi nồi nước trước.
Trứng gà, luộc trứng bằng nước trà.
Thịt heo cắt lát, đặt ở trong chảo chống dính, lấy chút dầu ăn, xào cho chín thịt.
Ngoài ra, bỏ thêm một ít cải xanh.
Bề ngoài nhìn cũng không tệ lắm nhỉ.
Vừa đổ tất cả vào tô, thì điện thoại vang lên.
Thường Yến gọi đến.
Trong tiềm thức Hoắc Vi Vũ không muốn nghe máy.
Cô bé này, ngay cả chọn con đường sống, cũng không muốn nữa.
"Sao vậy?" Hoắc Vi Vũ không lạnh không nhạt hỏi.
"Chị Vi Vũ, khi nào thì chị ra ngoài?" Thường Yến nhỏ giọng hỏi.
"Lúc này tôi sẽ không ra, cô không cần chờ tôi." Hoắc Vi Vũ bưng tô mì để vào trong khay, cầm một đôi đũa.
"Chị ở trong đó em rất lo lắng, chị vì em mới đến đó, em muốn xác định chị an toàn em mới yên tâm." Thường Yến nghĩa khí nói.
Hoắc Vi Vũ hít sâu một hơi, nói trắng ra: "Bây giờ tôi rất an toàn, cho dù không an toàn, tôi cũng không cảm thấy cô có thể giúp được tôi gì cả, không cản trở là tốt rồi."
"Thật xin lỗi, chị Vi Vũ, thiếu chút nữa em đã hại chị xấu mặt, sau này sẽ không có chuyện vậy nữa đâu."
"Không có sau này, được rồi, tôi có việc, không cần gọi tới nữa." Hoắc Vi Vũ đang muốn cúp máy.
"Không phải, chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635121/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.