"Cô thích anh ta chạm vào cô sao?" —— dòng 111.
Loại bình luận này, Hoắc Vi Vũ trực tiếp không thèm quan tâm.
"Đương nhiên là thích rồi, anh không thấy người ta nói hả, muốn lên giường? Nếu không thích, thì muốn làm gì!" —— dòng 112.
Hoắc Vi Vũ: "..."
Nhìn thấy người khác nói mình như vậy, thật khó chịu.
"Không phải tôi, là bằng hữu của tôi." Hoắc Vi Vũ giải thích một câu.
"Chủ topic mấy tuổi, có phải độc thân rất lâu không?" —— dòng 114.
"Hơn hai mươi, sao?" Hoắc Vi Vũ hỏi.
"Ồ, trưởng thành rồi, muốn là chuyện bình thường, Thượng đế sáng tạo ra đàn ông và phụ nữ, cấu tạo cũng khác nhau, cũng giống như động vật đến mùa giao phối, tỏa ra hương thơm hoặc thứ gì đó, câu dẫn giống đực." —— dòng 116.
Cho nên, là do cô bị cô đơn quá lâu sao?
Là bản năng, chứ không phải là thích Cố Cảo Đình.
Ý thức được điểm này, Hoắc Vi Vũ thở dài một hơi.
Không thích anh ta là tốt rồi.
"Chủ topic, khẳng định không phải xử nữ." —— dòng 158.
"Tại sao không phải?" Hoắc Vi Vũ không hiểu hỏi.
"Chỉ có phụ nữ đã hưởng thụ qua, mới dễ dàng động tình, chưa nếm qua mùi vị đó, làm sao lại muốn, hoặc là, người kia kỹ thuật không tệ." —— dòng 160.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ hoảng loạn.
Xem ra, kỹ thuật của Cố Cảo Đình đúng là không tệ.
Đột nhiên nhớ ra cái, Hoắc Vi Vũ vội nói:
"Tôi nói, không phải tôi, là bạn của tôi."
"Hẹn không, tôi rất đẹp trai, dài mười tám cm, kỹ thuật tốt, nếu chủ topic có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635212/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.