Bỗng nhiên, ngón tay của Hoắc Vi Vũ bị anh bắt lấy, nhiệt độ nóng hổi bao phủ bên trong.
Cô giật nảy mình, nhìn Cố Cảo Đình.
Ánh mắt anh sáng rực nhìn cô, trong ánh mắt đều là tơ máu.
Tinh hồng, khát máu, giống như hắc diệu thạch, hiện ra đầy vết thương.
Trong lòng cô đau xót.
Tại sao lại thành như vậy?
"Tôi gọi Thượng trung tá." Hoắc Vi Vũ lo lắng nói, hướng phía cửa chạy đến.
Cô mới đi được một bước, Cố Cảo Đình đã ôm eo cô, đặt cô lên giường, ở trên cao nhìn xuống cô.
Hoắc Vi Vũ nhìn cổ tay anh:
"Anh đang truyền nước."
Anh lưu loát nhổ kim, nâng cằm của cô, cúi người hôn xuống.
Hơi thở nóng hổi.
Hoắc Vi Vũ trợn to mắt, lưu chuyển nhìn anh.
Trong lòng như bị thứ gì đụng chạm, nhảy lên một cái, vô cùng kịch liệt.
Lưỡi đỏ của anh tiến vào, ấn ở sau gáy cô, giống như sợ cô rời đi.
Anh như bị đói khát trong sa mạc rất lâu, muốn nuốt hết cô vào miệng.
Không cho cô cơ hội thở ra
Hoắc Vi Vũ hô hấp khó khăn.
Cô cảm thấy môi của anh rất nóng, người anh cũng rất nóng, nằm trên người cô.
Nhiệt độ truyền sang người cô.
Máu nóng sôi trào, phóng lên đại não, hốt hoảng, không thể suy nghĩ.
Còn lại một tia lý trí, nói cho cô biết, phải đẩy anh ra.
Nhưng mà, thân thể cô mềm nhũn, anh lại rất nặng, cơ bản đẩy không ra.
Chỉ có thể cảm giác lòng bàn tay anh ngày càng hướng xuống, xuyên vào váy, nắm chặt điểm T của cô.
Một trận điện từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635242/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.