Cũng như Ngụy Ngạn Khang đoán trước, cô không đi trên đường cái, mà là chạy vào rừng cây.
Đôi mắt cô đầy nước mắt, đi trỏng rừng cây một chút ánh sáng cũng không có.
Kỳ thật cái gì cô cũng không nhìn thấy.
Chỉ biết đi tới phía trước, rời khỏi nơi đây.
Rời đi rời đi cứ như ác mộng quanh quẩn trong lòng cô.
Lúc người đàn ông này trở thành của người phụ nữ khác, ưu điểm trên người anh ta càng nhiều, cô càng tổn thương hơn.
Cũng không biết chạy bao lâu, cô nhìn thấy phía trước dường như có ngọn đèn, như là có nhà ai đó.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ dấy lên hi vọng, tăng thêm tốc độ chạy tới.
Thấy được tình cảnh trước mắt, cô dừng bước.
Căn nhà gỗ, được che giấu bằng những lá cây.
Trước cửa có hai người đàn ông mặc quần áo màu xanh đang bắt tay.
Mơ hồ cảm thấy không đúng, Hoắc Vi Vũ quay người bỏ chạy.
"Ai!" người đàn ông lớn tiếng quát, quay người đuổi theo.
Hoắc Vi Vũ không chạy được xa, đã bị bắt lại.
Người đàn ông đánh giá Hoắc Vi Vũ, trong mắt phát ra tia sáng dâm loạn.
"Ơ, người đẹp, lão nhị, hôm nay chúng ta thật có phúc." Người đàn ông đó cười.
"Phù, cẩn thận một chút, lão đại còn ở bên trong dưỡng thương. Nếu như bị anh ta nghe được, nhất định sẽ mắng chúng ta." Lão nhị nói.
"Phi. Chúng ta đi theo lão đại không có được một ngày hưởng phúc, là anh ta muốn đối phó Cố Cảo Đình, lại không phải chúng ta! Bây giờ tốt rồi, nếu chúng ta trốn ở chỗ này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635259/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.