Hoắc Vi Vũ không rõ, nhìn chằm chằm Thừa Ân.
Sao bây giờ lại diễn biến thành như vậy.
Giống như bên trong chuyện nhập ngũ xuất hiện vòng xoáy, làm cho Cố Cảo Đình và Lâm Thừa Ân tranh đấu.
Vẫn là ở trước mặt người.
Có phải cô tuyển Cố Cảo Đình, mọi người bên cạnh Thừa Ân sẽ đoạn tuyệt với cô hay không?
Tại sao bọn họ phải bức cô như vậy.
"Hoắc Vi Vũ, không phải đã nói rồi sao, sau khi cơm nước xong sẽ cùng tôi dạo phố sao? Cô không thể vì bạn trai mà vứt bỏ chị em đi nha ha ha, có bạn trai không cần chị em sao?." Y Phương Phương lên tiếng.
"À, đúng rồi." Hoắc Vi Vũ đáp.
Cô muốn chạy khỏi nơi này, sửa sang lại tâm tình một chút.
Cố Cảo Đình nắm chặt cánh tay của cô, đôi mắt híp lại, vẻ mặt rất khó coi nhìn chằm chằm cô.
Hiển nhiên không muốn buông ra.
Ánh mắt Hoắc Vi Vũ đỏ bừng nhìn về phía anh.
Ánh mắt kia có rất nhiều lời muốn nói, đầm nước dịu dàng, trỏng veo sáng óng ánh.
Cuối cùng anh vẫn không có nhẫn tâm bức cô, buông lỏng tay ra.
Hoắc Vi Vũ không dám nhìn đám người Lâm Thừa Ân, đi về phía Y Phương Phương.
Mai Tướng quân bực bội, một màn kịch hay như vậy lại không xem được."Người phụ nữ kia là ai? Năm lần bảy lượt phá hư chuyện."
"Người phụ nữ đó là Y Phương Phương, hình như là em họ của Phó Thống." Cấp dưới của ông báo cáo.
Trong mắt Mai Tướng quân hiện lên chút lo lắng, đi về phía thư phòng.
Ánh mắt Cố Cảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635438/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.