Hoắc Vi Vũ cúi đầu, vội vàng công việc trên tay, nói khẽ:
"Ngày mai, ngay mai sẽ tốt."
"Ừm." Cố Cảo Đình lên tiếng, đi vào nhà bếp, rửa tay đi ra.
Anh ngồi đối diện cô, giúp cô làm sủi cảo.
Hoắc Vi Vũ nhìn anh rất thuần thục làm, hỏi:
"Trước kia anh có học nấu ăn sao?"
"Trước kia sống một mình, những việc như vậy, đều tự mình làm." Cố Cảo Đình giải thích nói.
"Không phải bên cạnh anh có lính phục vụ sao?" Hoắc Vi Vũ tò mò.
"Lúc tôi học đại học."
Nói đến Đại học, Hoắc Vi Vũ nhớ tới những lời của Diêu Linh Mễ.
"Anh đi đến học ở trường tôi?" Cô nhẹ giọng hỏi.
"Ừm." Cố Cảo Đình lên tiếng, cũng không nhiều lời.
"Những thiết bị điều hòa nhiệt độ trong trường đều là anh tặng tôi?" Hoắc Vi Vũ hỏi gấp.
"Ừm."
"Vậy chuyện hằng năm trường học sẽ hỗ trợ cho một học sinh nổi trội nhất ra nước ngoài du lịch, là anh giúp đỡ sao?" Tim Hoắc Vi Vũ đập nhanh hơn.
"Không phải vậy đâu."
Hoắc Vi Vũ đã hiểu.
Có chút cảm động, có chút ngọt ngào, cũng cảm thấy, có chút may mắn.
Nếu không phải gặp phải Diêu Linh Mễ, cô cũng không biết những chuyện này.
"Tôi làm sủi cảo cho anh." Cô bưng một bàn đi đến nhà bếp, nấu nước.
Cố Cảo Đình rửa tay, ôm sau lưng cô, ngửi mùi thơm trên tóc cô, bàn tay chui vào trong quần áo của cô.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy nóng.
Bộ ngực của anh nóng, hơi thở cũng nóng.
Theo bản năng cô đẩy anh ra.
Anh cúi đầu, âm thanh khó nhịn, khàn khàn nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635618/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.