Đó là âm hàn, mang theo băng lạnh, sắc bén như dao.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ hồi hộp.
Rõ ràng, tiếng motor của phi cơ còn chưa dứt, sao anh xuống đây nhanh như vậy.
Không phải là trực tiếp đi xuống đó chứ?
"Lại đây." Cố Cảo Đình lạnh lùng nói.
Cái cằm thẳng tắp, sắc mặt tái xanh, toàn thân trên dưới đều bao phủ một tầng sương lạnh, khiến người ta rung động.
Hoắc Vi Vũ cúi đầu, không dám nhìn Cố Cảo Đình.
Duật Nghị nắm chặt tay Hoắc Vi Vũ:
"Cố Cảo Đình, cô ta là phụ nữ của tôi, tại sao phải qua?"
Trong lòng Hoắc Vi Vũ lộp bộp.
Cố Cảo Đình nhất định sẽ tức giận.
Cô lo lắng nhìn Cố Cảo Đình.
Cố Cảo Đình cắn răng, huyệt thái dương nhảy lên, như là đối mặt với thiên quân vạn mã, đôi mắt sắc bén tràn đầy lệ khí:
"Rốt cuộc cô là phụ nữ của ai, nói cho anh biết đi."
Âm thanh của anh giảm xuống, giống như kéo người ta vào địa ngục.
Duật Nghị cũng nhìn Hoắc Vi Vũ.
Tổng thống đi vào, mỉm cười:
"Khuyển nhi vì bạn gái làm party, tư lệnh có thể tới góp vui, thật để người làm cha như tôi cảm thấy vinh hạnh."
"Bạn gái?" Cố Cảo Đình cười một tiếng, ép hỏi:
"Em là bạn gái của anh ta sao?"
Ánh mắt tổng thống nhìn Hoắc Vi Vũ, từ ái nói:
"Tư lệnh đang hỏi, cũng là vì quan tâm Duật Nghị, sợ nó trêu chọc phải một số người không sạch sẽ, lại không có đầu óc, không có chừng mực, phụ nữ như vậy, không có tư cách làm thái tử phi."
Hoắc Vi Vũ nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635629/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.