"Chào ngài tư lệnh." Đầu bếp trưởng hô to.
"Ừ" Cố Cảo Đình xa cách gật đầu, nhìn về phía đồng hồ.
Giờ là thời gian ăn trưa của binh lính.
Hắn đi ra ngoài, có vài phần hoảng hốt.
"Ngài tư lệnh." Chủ trù nghe đầu bếp báo lại, lập tức chạy tới.
Cố Cảo Đình nhìn hắn chằm chằm, thanh âm không nóng không lạnh hỏi: "Cô ta đi rồi?"
Chủ trù biết người tư lệnh đang hỏi là Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ là người có thể khiến cho tư lệnh tự mình đến phòng bếp, nữ nhân đó thực sự không tầm thường chút nào.
"Lúc tôi trở về, hãy đảm bảo cô ta đã biến mất." Chủ trù hội báo nói.
Nét mặt Cố Cảo Đình có chút không được tự nhiên, muốn nói gì lại thôi, chỉ hỏi: "Cô ta ra ngoài rồi sao?"
"Có lẽ vậy, vừa rồi tôi đi mua đồ ăn ở bên kia có hỏi qua, bọn họ sẽ hợp tác với chúng ta."
Cố Cảo Đình khó hiểu, nhíu mi, "Có ý gì? Cái gì hợp tác?"
"À, là ở bãi săn Hồng Việt Hải, hình như là đang bàn bạc với mấy người bán hàng về vấn đề này, tôi tới vừa vặn ngay lúc đó, cô ấy thấy tôi liền đi qua chào hỏi, còn nói không muốn để ngài biết." Chủ trù nhất ngũ nhất thập nói.
"Không muốn để tôi biết?" Cố Cảo Đình bật cười.
Anh còn tưởng rằng cô cố ý tìm đến mình.
Được rồi, là anh tự mình đa tình.
Một cỗ tức giận nổi lên trong lòng, xuyên thẳng lên đại não, dấy lên ngọn lửa hừng hực cháy.
Suy nghĩ của cô vốn dĩ không hòa hợp với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635824/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.