Sau khi Hoắc Vi Vũ gửi xong, nhịp tim đập nhanh lợi hại.
Dựa theo tính cách của Cố Cảo Đình, sẽ vào phòng cô, giết chết cô.
Cô mong chờ nhìn cửa.
Một giây, hai giây, ba giây..
Cô tình nguyện để anh tiến vào đánh một trận, cũng không muốn xa cách như bây giờ.
Như thế khiến cô cảm thấy, tất cả nỗ lực của cô đều vô vọng.
Cửa bị đẩy ra.
Hoắc Vi Vũ thấy là Tô Bồi Ân, trong mắt không che dấu được mất mát, quay đầu, lưng đối diện anh ta.
Tô Bồi Ân dừng một chút, cô thật không biết che dấu?
Trong lòng anh có chút tức giận, khách khí nói:
"Hoắc Vi Vũ, cô nhầm chổ rồi, giường của cô là sofa."
Giường thoải mái hơn sofa.
Hoắc Vi Vũ nhanh chóng chui vào mền.
Cô lăn hai vòng, quấn như đòn bánh tét, đầu cũng núp bên trong.
Tô Bồi Ân nhếch miệng, cười một tiếng.
Hoắc Vi Vũ có loại dư cảm xấu.
Bên cạnh cô lún xuống, hơi thở của Tô Bồi Ân dần dần đến gần.
Cô quay đầu nhìn anh.
Anh yên ổn nằm cạnh cô, mở ti vi, nhìn màn hình TV nói:
"Cô đã bài xích tôi như thế, tôi liền không cần lo lắng nửa đêm cô nhào qua, chắc cô cũng biết, thân thể đàn ông rất mẫn cảm, cơ bản không kiềm chế nổi."
Mặt Hoắc Vi Vũ đỏ hồng.
Được rồi, cô không có mặt dày như anh, cam bái hạ phong.
"Giường cho anh." Hoắc Vi Vũ nói, ngồi dậy.
Cô còn chưa ngồi vững, đột nhiên anh quay người, tay đặt ở trên vai của cô.
Hoắc Vi Vũ bị anh kéo ngã xuống giường.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635936/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.