Hoắc Vi Vũ kinh ngạc nhìn về phía anh, trong lòng dao động kịch liệt.
“Tôi không cần…… Làm tình nhân anh thì sao?” Cô hỏi trắng ra, đánh giá sắc mặt Cố Cảo Đình.
ánh mắt anh ôn nhu giống như nước, xoa đầu cô.
Anh biết cô ghét nhất là cái gì?
không muốn làm nhất là cái gì?
điểm mấu chốt của cô ở nơi nào?
Anh không muốn trở thành một đao phủ, đem cô đẩy vào tuyệt cảnh, làm cho cô không vui.
“anh chỉ muốn em làm vợ anh, chờ anh một năm, không được yêu người đàn ông khác, biết không?” Cố Cảo Đình dặn dò.
vành mắt Hoắc Vi Vũ đỏ một ít, “Chúng ta ở bên nhau, không có kết quả tốt.”
“Đừng nói bậy, khổ tận cam lai, chỉ cần không buông tay, chỉ cần trong lòng em còn có anh……”
“Lòng tôi không có anh.” Hoắc Vi Vũ cắt ngang lời anh nói, trong lòng hoảng loạn lợi hại, xoay mặt, nhìn về bên ngoài cửa sổ.
Trong đầu kêu loạn.
Cô biết tình cảnh bọn họ bây giờ.
Thân phận của cô căn bản không xứng với anh, cũng không thể mang đến cho anh bổ ích.
Cô rất sợ, một khi toàn thân cô để tâm vào, chờ đợi cuối cùng chỉ là chia lìa.
Như vậy, cô sẽ hỏng mất.
ánh mắt Cố Cảo Đình ảm đạm xuống, cầm bả vai cô, đẩy phía lưng ghế.
“Hoắc Vi Vũ, trong lòng em thật không có anh sao?” ánh mắt anh sáng quắc nhìn cô, cầm cằm cô, làm cho cô đối diện anh.
“Không có.” Hoắc Vi Vũ không cần suy nghĩ nói, nắm chặt nắm tay, ngón tay bấm vào trong lòng bàn tay.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1636018/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.