" Đông, đông, đông." Tiếng đập cửa vang lên.
Hoắc Vi Vũ tỉnh táo lại, mở cửa.
Cố Cảo Đình đứng trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống.
Toàn bộ hơi thở của anh đều phả vào mặt cô.
Hoắc Vi Vũ khẩn trương:
"Sao vậy?"
Anh nâng cằn cô lên, đôi mắt sâu thẳm, giống như xoáy nước.
Cô không dám thở mạnh.
Anh hôn lên môi cô một cái.
Giống như có dòng điện chạy qua môi cô.
Hoắc Vi Vũ liếm môi, muốn làm giảm cảm giác này.
Cô không biết, động tác này của cô, làm người ta cảm thấy giống như cô cảm thấy chưa thỏa mãn.
Anh không nhịn được, lại cúi đầu, muốn hôn cô.
Hoắc Vi Vũ cảm giác được hơi thở của anh đến gần, đôi mắt lóe lên:
"Em phải về, không cỏn sớm nữa."
"Vậy hôm nay ở chỗ anh đi." Cố Cảo Đình sáng rực nhìn cô.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy ánh mắt của anh quá mức chăm chú, giống như tia X quang, có thể nhìn thấu cô.
Cô không muốn bị anh nhìn thấu, quay lưng lại.
Lại cảm thấy động tác quay lưng của mình quá cố ý.
May mắn thấy được điện thoại trên giường.
Cô đi đến giường, nhặt điện thoại di động lên.
Eo đã bị anh ôm.
Anh kéo cô vào lòng.
Lưng Hoắc Vi Vũ cứng ngắc, nắm chặt điện thoại di động.
Anh cảm giác được cô không tự nhiên, không miễn cưỡng:
"Nghĩ ngơi thật tốt, tối anh còn hai cuộc họp nữa."
Hoắc Vi Vũ quay đầu nhìn anh.
Anh nới lỏng tay của cô, quay người rời đi.
Cô nghi ngờ nhìn bóng lưng của cao lớn của anh.
Có cảm giác, Cố Cảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1636043/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.