Hoắc Vi Vũ rút tay ra, trong lòng cả kinh:
"Em táo bón, lúc táo bón cắn tay, sẽ tốt."
Cố Cảo Đình nhíu mày, nghi ngờ hỏi:
"Thật hay giả?"
"Cách dân gian mà, không phải ai cũng biết, đi thôi, không phải nói đi ăn cơm sao? Em chưa ăn cơm trưa nữa, đói lắm rồi." Hoắc Vi Vũ nhanh chóng đi đến thang máy, ấn nút.
Cố Cảo Đình nhìn bóng lưng cô, như có điều suy nghĩ đi đến phía cô.
Bọn họ mới đến dưới lầu, Trình Dật tới, gật đầu với Cố Cảo Đình:
"Báo cáo tư lệnh, toàn bộ đã chuẩn bị xong xuôi, phòng 1022."
"Ừm, dẫn đường đi." Cố Cảo Đình nói.
Trình Dật đi trước.
Hoắc Vi Vũ theo sau lưng Trình Dật.
Bây giờ cô không thể từ chức, tới phòng này còn hữu dụng nữa không?
Cô hiện tại không muốn kiếm tiền, không muốn phí tiền, cho Tô Bồi Ân lỗ vốn chết luôn.
Trình Dật đẩy cửa ra, cung kính đứng một bên.
Hoắc Vi Vũ đi vào, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.
Cố Cảo Đình ngồi cạnh cô:
"Nếu như đói, ăn mì lót dạ tước đi."
"Ừm." Hoắc Vi Vũ gật đầu.
Cố Cảo Đình nhìn Trình Dật, Trình Dật gật đầu, lập tức đi làm.
"Cố Cảo Đình, em cảm thấy Tô Bồi Ân có địch ý với anh, anh ta ở M quốc, người này tâm cơ khó lường, anh cho anh ta ở nước mình làm ăn, không tốt lắm." Hoắc Vi Vũ có ý riêng nói.
"Anh ta không có phạm tội gì cả, không thể đuổi đi được, thân phận của anh ta đặc biệt, trục xuất vô lý, sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1636104/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.