Hoắc Vi Vũ im lặng nhìn phía trước, đầu chậm rãi dựa vào trên sô pha.
Có chút vô lực.
Chân tướng, như thế, đột nhiên không kịp phòng ngừa.
Vận mệnh, cùng cô mở một cái rất lớn, chơi rất lớn.
Cô một chút đều không tiêu hóa được.
“Tiểu Vũ.” Quyền Linh mềm nhẹ gọi.
Hoắc Vi Vũ chậm rãi nhìn về phía Quyền Linh.
“Về sau mẹ chiếu cố con, chúng ta không bao giờ rời ra.” Quyền Linh khẩn cầu.
Cô một chút đều không muốn ở bên người bà, “Bây giờ Duật Cẩn biết tôi là con gái ông ta chưa?”
Quyền Linh lắc đầu, “mẹ còn chưa có nói, ông ta chỉ biết con là mẹ nhận nuôi.”
“Tôi phải ngẫm lại.” Hoắc Vi Vũ đứng lên.
“Tiểu Vũ.” Quyền Linh gọi, thiên ngôn vạn ngữ nghẹn ngào ở trong cổ họng, “con tới bên người mẹ đi, mẹ cảm thấy thực cô đơn.”
Hoắc Vi Vũ liếc nhìn bà một cái, không nói gì.
Cô xoay người, từ trong phòng đi ra ngoài.
từ từ, suy nghĩ muôn vàn.
một mình cô đi ở trên đường cái, đá viên đá cuội trên đường.
Không nghĩ tới, cô cư nhiên là con gái của tổng thống.
Nếu tổng thống đã biết, sẽ tác hợp cô và Cố Cảo Đình sao?
cho dù tác hợp, ông ta cũng hy vọng Cố Cảo Đình củng cố vương quyền cho ông ta.
Chỉ là, Cố Cảo Đình vốn không có muốn làm tổng thống, anh là vì củng cố lợi ích nhân dân, chỉ là tổng thống không tín nhiệm anh, mới có thể thiết kế anh, hãm hại anh.
Nếu Cố Cảo Đình thành con rể của ông ta?
ông ta có thể tín nhiệm Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/419030/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.