Cô rất có lòng tin với điều này.
Giang Lâm: “Còn nghi ngờ điều gì không?”
Bạch Du mấp máy môi: “Nếu, em nói là nếu em không sinh được con, anh Giang Lâm có ly hôn với em không?”
Giang Lâm nhìn cô: “Không, anh không quan tâm chuyện có con hay không.”
TBC
Bạch Du: “Nhưng anh không quan tâm, không có nghĩa là người nhà họ Giang không ngại, còn có ông nữa, ông sẽ đồng ý chứ?”
Ông ấy thích cô nhưng cô không cảm thấy với vấn đề kéo dài dòng dõi này, ông ấy sẽ đứng về phía mình.
Giang Lâm: “Những vấn đề này cứ để anh giải quyết, người nhà họ Giang sẽ không dám làm phiền em vì chuyện này đâu.”
Lời này, cô tin.
Mặc dù cô không biết anh sẽ dùng cách gì nhưng chỉ cần anh đã lên tiếng, cô biết anh nhất định có thể khiến người nhà họ Giang ngậm miệng.
Điều này hoàn toàn không giống với Giang Khải, thật ra chưa chắc Giang Khải không có năng lực này nhưng mà anh ta không bằng lòng làm, hoặc có thể nói, anh ta chưa từng quan tâm đến cảm nhận của cô.
Vì vậy anh ta mới trơ mắt nhìn Giang Hựu Hàm châm chọc cô hết lần này tới lần khác, nói cô là gà mái không biết đẻ trứng, lại để mặc cô bị Lâu Tú Anh móc mỉa, còn anh ta thì thoải mái ngồi bên cạnh ăn cơm và chưa từng nói giúp cô một câu nào.
Nhưng Bạch Du vẫn chần chừ: “Nếu không… Anh có cần suy nghĩ lại không?”
Cô cảm thấy mình rất tốt bụng, suy cho cùng chuyện không có con cũng là một chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/2695014/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.