Huống chi họ dính lấy nhau cũng tốt hơn là đi hại người khác, chỉ là hai con rắn độc này đồng thời xuất hiện ở nhà họ Giang, chỉ e rằng sau này sẽ không ít rắc rối.
Gió thổi bên tai.
Thổi tới mùi xà phòng như có như không, còn có mùi bạc hà nhạt nhẽo, có chút dễ ngửi.
Bạch Du ngửi ngửi mũi: "Anh Giang Lâm, anh có ngửi thấy mùi bạc hà không?"
Giang Lâm: "Không có."
Bạch Du ngửi, vẫn cảm thấy có mùi bạc hà, cô nhìn lướt qua xung quanh, cũng không phát hiện ra thực vật bạc hà nhưng mà càng đến gần Giang Lâm, mùi bạc hà lại càng nồng.
Cô ngửi tới ngửi lui người anh như một con ch.ó con, cuối cùng xác định mùi này chính là từ trên người anh: "Anh Giang Lâm, mùi thơm là từ trên người anh, anh bôi gì thế?"
Giọng Giang Lâm khàn khàn: "Không bôi gì cả."
Đầu cô cọ tới cọ lui trước n.g.ự.c anh, sợi tóc trượt tới trượt lui dưới cằm anh, khiến anh hơi ngứa.
"Thật sự không bôi cái gì sao? Vậy thì lạ quá."
Bạch Du lại ngửi một chút, cô xác định mình ngửi được mùi bạc hà, rất nhạt nhưng đúng là không phải ảo giác, mấu chốt là mùi này rất dễ ngửi.
Giang Lâm rũ mắt xuống: "Du Du, đừng đùa anh như vậy, ở đây là bên ngoài."
Bạch Du ngơ ngẩn, ngẩng đầu lên nhìn anh: "Em không đùa anh, trên người anh thật sự rất thơm."
Đôi mắt Giang Lâm sâu thẳm, nhìn cô chằm chằm, yết hầu lăn lộn: "Đây là do em chọc anh."
Bạch Du cảm thấy người này thật khó hiểu, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/2696364/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.