Chu Chiêu Chiêu kiểm tra lại lịch trình chuyến tàu, đúng là chuyến này từ Thiểm Tây đi đến Kinh Đô.
"Hay là chúng ta đã bỏ lỡ nhau rồi?" Chu Chiêu Chiêu nói.
"Chỉ có một cửa ra duy nhất, chúng ta đứng đây từ nãy đến giờ, ra là thấy ngay," Dương Gia Dịch nói. "Hay là họ đổi chuyến tàu rồi?"
Hai mẹ con lại đợi thêm một lúc nữa, cho đến khi không còn ai bước ra, vẫn chưa thấy bóng dáng Dương Gia Duyệt.
"Đến hỏi nhân viên nhà ga thôi," Chu Chiêu Chiêu nói.
Đừng để xảy ra chuyện gì mới được.
"Bắt được bọn buôn người?" Dương Gia Dịch tròn mắt ngạc nhiên.
Thế này thì em gái mình cũng quá đỉnh đi!
Cùng là chuyến tàu đến Kinh Đô, mà còn bắt được cả bọn buôn người nữa.
...
...
"Hiện tại họ đang làm bản lục bên đó, khi xong việc sẽ lên chuyến tàu tiếp theo đến Kinh Đô," nhân viên nhà ga nói.
Rồi lại nói thêm, "Con gái chị nhắn rằng cô ấy bình an vô sự, bảo hai người đừng lo lắng."
"Vâng, cảm ơn đồng chí," Chu Chiêu Chiêu nói.
Nhưng làm sao không lo được? Hai mẹ con ngồi đợi trong văn phòng nhà ga, mãi đến tối mới đón được Dương Gia Duyệt.
"Mẹ!" Dương Gia Duyệt vừa nhìn thấy Chu Chiêu Chiêu liền chạy ào tới, cười tươi rói. "Anh cả!"
"Sao thế? Không sao chứ?" Chu Chiêu Chiêu nhìn con gái với ánh mắt trìu mến.
"Con không sao," Dương Gia Duyệt cười nói. "Chỉ là đi làm bản lục thôi."
"Cô Từ." Chu Chiêu Chiêu nắm tay con gái, chào giáo viên phụ trách đoàn.
"Lần này may có Dương Gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/2749838/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.