Chu Linh Vận xách túi đồ về nhà riêng, dọn dẹp một hồi đã xế chiều.
Căn nhà này thường vắng vẻ, chẳng có đồ ăn sẵn, cô phải tự đi chợ nấu cơm.
Xuống cầu thang, cô gặp bà lão hàng xóm: "Cô Chu lâu lắm không gặp! Đi đâu thế?"
"Cháu ra chợ mua đồ nấu cơm."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
"Hiếm thấy đấy! Trước toàn thấy chồng cô đi chợ nấu ăn, anh ấy chưa về à?"
Nhắc đến Nghiêm Mộ Hàn, lòng Chu Linh Vận chùng xuống.
"Anh ấy bận công việc, ít khi về lắm."
"Bận thế mà vẫn nấu ăn cho vợ, chồng cô tốt thật."
Nghĩ lại, cô rất ít khi tự nấu ăn. Bưu điện có căng tin, trường học cũng vậy, thường chỉ nấu khi hai người ăn cùng nhau.
...
"Cháu phải đi chợ sớm, muộn hết đồ ngon mất."
"Ừ, đi đi."
Đến chợ, Chu Linh Vận dừng ở mấy sạp: "Bác bán cho cháu một miếng sườn."
"Một miếng? Ít quá! Ít nhất cũng phải đủ hai vợ chồng chứ! Lấy hai đi."
Hai vợ chồng! Nghe mà chua xót.
"Vậy lấy hai miếng, bác chặt giúp cháu nhé."
"Được ngay."
Mua xong thịt, cô tiếp tục mua rau. Lượng rau bán theo bó quá nhiều.
"Bác bán nửa bó được không? Nhiều quá!"
"Nhiều gì! Một bó một cân, vừa đủ cho gia đình! Không nhiều đâu!"
"Ăn không hết để mai ăn tiếp."
Tâm trạng không vui, Chu Linh Vận chẳng buồn mặc cả.
Thôi thì mai nấu tiếp vậy.
"Vậy lấy một bó này."
Đi chợ mà cũng thấy đau lòng.
Một mình thật không được sao?
Về đến nhà, cô rửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-tro-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/2723142/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.