"Rốt cuộc anh thích em từ khi nào vậy? Không phải là lúc em hôn anh chứ?"
Trên chuyến tàu lúc này không có nhiều người, toa giường nằm cũng khá vắng vẻ, nên Chu Linh Vận mạnh dạn hỏi.
"Không phải, sớm hơn thế. Có lẽ là ngày anh gặp em ở nhà ga, em nổi bật giữa đám đông khiến anh không thể không để ý..."
"Hả? Thì ra là lúc đó à..."
Nghe Nghiêm Mộ Hàn kể về quá khứ, Chu Linh Vận cảm thấy vô cùng thú vị. Vì từ góc nhìn của cô lúc đó, mình dường như chỉ là một người hôn thê không mấy quan trọng, nào ngờ Nghiêm Mộ Hàn đã có chút tình cảm với cô từ sớm...
Điều này khiến cô cảm thấy những ngày yêu anh không còn quá gian nan.
"Nếu chúng ta sớm mở lòng với nhau, có lẽ đã không phải trải qua nhiều khổ cực đến vậy." Chu Linh Vận dựa đầu lên vai Nghiêm Mộ Hàn.
"Có lẽ vậy. Nhưng tất cả đã qua rồi, tình yêu có ngọt ngào có cay đắng mới khiến người ta nhớ mãi, càng biết trân trọng nhau hơn."
"Mong rằng sau này chúng ta luôn được bình yên."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
...
...
Chu Linh Vận cảm thấy dù ở bất cứ nơi đâu, chỉ cần có Nghiêm Mộ Hàn là có cảm giác an toàn và hạnh phúc.
Đoàn tàu lao đi dưới ánh nắng rực rỡ, cảnh vật bên ngoài cửa sổ tươi đẹp khiến lòng người phơi phới.
Tiếng chim hót, hương hoa ngào ngạt cùng mùa xuân ấm áp tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ.
Trong toa giường,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-tro-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/2724105/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.