Cuộc sống bình đạm luôn giống như nước chảy, ngày đêm không ngừng trôi. Đảo mắt liền tới ngày hai mươi lăm tháng chạp, tiểu niên dạ*. Cũng là ngày cuối cùng Trung Châu đại triều.
* Tiể u niên dạ chỉ ngà y trướ c đ êm giao thừ a nhưng hiệ n tạ i ngà y nà y có sự khá c biệ t giữ a cá c vù ng ở Trung Quố c, có thể dao đ ộ ng từ 23 đ ê ́ n trướ c giao thừ a một ngà y.
Sau khi đại triều kết thúc, Quân Tử Uyên xin gặp Tề Mộ Lâm.
Hoàng đế dĩ nhiên triệu kiến lập tức. Quân Tử Uyên chậm rãi bước lên bậc thang, trước mặt đụng phải một người không thể nói là xa lạ nhưng cũng chẳng thể nói là quen... Tào Khiêm, cái gọi là đạo bất đồng mưu cầu khác nhau, bất quá cũng chỉ như vậy.
Tào Khiêm nhìn thấy Quân Tử Uyên, trên khuôn mặt lạnh lùng cố nặn ra vẻ tươi cười, nhưng khi nhìn vẫn khiến người ta cảm thấy không thoải mái, "Thừa tướng khỏe rồi? Thật sự là may mắn cho quốc gia."
Quân Tử Uyên ôm quyền khách sáo nói, "Tào đại nhân nói nghiêm trọng rồi, đa tạ lo lắng."
"Nghe nói tam công tử gần đây đã trở về?" Tào Khiêm đột nhiên hỏi.
Quân Tử Uyên gật đầu nói, "Lần này nếu không có khuyển tử, sợ rằng Tử Uyên đã không còn trên đời."
"Tam công tử là rồng phượng trong loài người, mấy năm nay quả thật quá oan ức rồi." Tào Khiêm nhìn Quân Tử Uyên nhếch một nụ cười xem như tạm biệt, xoay người bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha-so-lai-kinh/1522150/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.