Giữa lúc hai người Dịch Thư Vân và Tề Hàm ở Thủy Vân Hiên hàn huyên đến "tiên sinh đồ cổ" Quân Vũ, trong thư phòng Ngưng Thủy Các, Quân Tử Uyên, Quân Mặc Ninh cũng đầy mặt tò mò nhìn chằm chằm Quân Vũ.
"Ca, huynh thật sự nhận giáo chủ Tung Thiên giáo làm đồ đệ hả?" Quân Mặc Ninh tiêu hóa hồi lâu, vẫn cảm thấy có chút khó tin, hai người này hoàn toàn trên hai đường khác nhau, sao có thể cùng nhau đi tới chứ?
"Chỉ ngươi có thể nhận một hai đứa học trò, ta lại không được sao?" Hiếm khi Quân Vũ oán giận đệ đệ nhà mình một câu.
"Không phải... Ca," Quân Mặc Ninh nói, "Huynh muốn nhận học trò, con cháu thế gia kinh thành có thể xếp hàng từ cửa nhà chúng ta đến núi Vân Trung đó! Nhưng Dịch Thư Vân kia... Tính nết kiếm tẩu thiên phong* kia, huynh có thể chịu được hắn sao?"
* Ki ế m t ẩ u thiên phong ý nói không theo quy t ắ c bình th ườ ng, dùng nh ữ ng bi ệ n pháp hoàn toàn m ớ i l ạ để gi ả i quy ế t v ấ n đề .
Quân Tử Uyên thản thản nhiên nhiên nhấp một ngụm trà chen lời vào, "Ca ngươi có thể chịu được ngươi, còn có ai không chịu nổi?!"
Tam thiếu bĩu môi, không nói nữa.
Quân Vũ cười nói, "Cha nói phải, ta đúng là được tam thiếu gia ngươi tôi luyện ra năng lực. Có điều, quả thật Thư Vân làm việc không theo lẽ thường, lần trước trước khi đi, Hàm nhi cũng dùng bốn chữ "kiếm tẩu thiên phong" này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha-so-lai-kinh/1522432/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.