Lúc Tề Vân đẩy cửa phòng Dịch Thư Vân ra, mới xem như chính thức gặp mặt giáo chủ Tung Thiên giáo đã nghe nói qua vô số lần nhưng vẫn chưa từng thấy mặt. Chỉ thấy hắn một tay chống trán ngủ gật, tay kia lại cầm một thanh kiếm dài ba thước (1 mét) vắt ngang ở đầu gối.
Nghe tiếng cửa mở, hắn buông tay chống ngồi thẳng người, trong mắt bình tĩnh không gợn sóng hỏi, "Là... tứ hoàng tử điện hạ?"
Tề Vân vào cửa, không chút khách khí nói rằng, "Ta không quan tâm thân phận ngươi bây giờ là gì, có liên quan thế nào đến triều đình, ta chỉ cảnh cáo ngươi, về sau đừng xuất hiện trước mặt chúng ta! Cho dù là Hi nhi, cũng hi vọng ngươi ít gặp, không có ngươi chúng ta cũng có thể chăm sóc nó tốt!"
"Ha hả..." Dịch Thư Vân nhìn hoàng tử điện hạ giương cung bạt kiếm, khẽ cười nói, "Gia phong bao che cho con trong Quân môn Quân thị, quả thật khiến tại hạ kính phục. Có điều Thư Vân muốn hỏi tứ điện hạ, dù ta thân xa vạn dặm, vẫn sẽ có ngày vô tình gặp được, sao ta có thể cam đoan kiếp này không gặp lại các lệnh sư đệ?"
Thái độ nhàn nhạt của Dịch Thư Vân khiến Tề Vân tỉnh táo chút, nhưng tức giận vẫn không giảm, hắn cứng rắn hỏi, "Ngươi có ý gì?"
"Bất kể gia sư hay lệnh sư, đều không thích làm việc dài dòng dây dưa," Dịch Thư Vân vẫn vững vững vàng vàng nói, "Vừa hay... ta cũng không thích. Có cái gọi là phá xong rồi lập, có một số việc không làm đến cùng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha-so-lai-kinh/1522434/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.