Cửa biệt uyển đột nhiên bị mở ra, hai hàng thị vệ quần áo thống nhất nối đuôi nhau mà vào, hai người gần mặt nhất tay nâng khay, một bên là một khối thước gỗ đàn hương, một bên là một cây roi mây đen nhánh; hai tên thị vệ tiếp theo, trên khay trong tay một người là một cái roi dài không biết cuộn mấy vòng, bên trên còn có vết máu đen sẫm mơ hồ; tên còn lại không có khay, nhưng hai tay nâng một cây gậy dài bằng một người to bằng cánh tay người trưởng thành; ba hàng thị vệ về phía sau nữa, trong tay đều cầm một bó lại một bó xích sắt to dài, cảm giác màu sắc u ám lạnh như băng, chưa chạm đến vẫn có thể cảm nhận lạnh lẽo. Tám thị vệ cuối cùng xách theo bốn cái rương lớn, không biết bên trong đựng cái gì.
Sau khi mười người này vào cửa, phân thành hai hàng đứng vững trong viện, lát sau, một nam tử trung niên bốn năm mươi tuổi bước vào trong viện, phía sau còn theo hai thanh niên chừng hai mươi tuổi. Qua dung mạo, có năm sáu phần tương tự Quân Mặc Ninh, phong thái trầm ổn hơn chút.
Cửa mở, Quân Mặc Ninh được Hán Sinh đỡ dậy, lúc nhìn thấy văn sĩ trung niên, y đã đoan đoan chính chính quỳ trong viện, Hán Sinh không do dự, lui về sau quỳ xuống bên phải y.
Người tới chính là phụ thân kiếp này của Quân Mặc Ninh, huynh đệ kết nghĩa với tiên hoàng Tề Phong Vân, thừa tướng đương triều Quân Tử Uyên. Quân Tử Uyên thiên mệnh chi niên*, ngọc tím hợp với dây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha-so-lai-kinh/1522475/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.