Cùng miếng cá hấp trong chén đấu tranh, khiến ăn xong một bữa cơm cũng hơn một giờ, cơm nước xong, lúc từ phòng ăn đi ra, trên hành lang lầu hai, Dịch Khiêm cùng với vài người tinh an trong giới kinh doanh cũng vừa vặn từ trên lầu đi xuống, trên cầu thang bằng gỗ truyền tới một hồi bước chân ủ dột.
Từ khúc quanh cầu thang đi lên hiển nhiên sẽ nhìn thấy được bọn họ, bước chân Dịch Khiêm dừng một chút, từ trên cao nhìn xuống hai bóng người đứng trong sân, trên gương mặt chứa đựng nụ cười yếu ớt, vẫn lạnh lùng ưu nhã trước sau như một.
Dần người đi xuống, Đường Minh Lân cũng nhìn thấy bọn họ, bước chân dừng lại nhìn cô gái bên cạnh một chút, lúc nãy mới tươi cười đi tới chào hỏi, “Dịch thiếu cũng ở dây à, trùng hợp như thế?”
“Thật khéo! Đúng lúc tôi cùng với bạn tới dùng cơm, không ngờ cũng gặp anh ở đây, đến dùng cơm trưa sao?”
“Cũng đến giờ rồi, làm sao có thể không ăn!” khẽ cười một tiếng, Đường Minh Lân cúi đầu nhìn thời gian, “Ân Ân cũng sắp đến giờ làm việc rồi, tôi đưa cô ấy về công ty trước, hôm nào chúng ta lại gặp.”
Không đổi sắc mặt gật đầu một cái, Dịch Khiêm dời tầm mắt nhìn về cô gái phía sau hắn, đáp nhẹ, “Tốt, hôm nào lại gặp!”
Bốn chữ phía sau giống như nói cho cô gái phía sau hắn nghe, bên trong giọng nói lại đậm thêm vài phần dịu dàng.
Giống như muốn thị uy với người trước mắt, Đường Minh Lân xoay người dắt tay Úc Tử Ân, mang cô đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-mon-sung-hon/181391/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.