Hỏa thần rực cháy giữa màn đêm, thiêu rụi tội nghiệt.
Yểm vương gia trở về Bắc Cảnh, giáng hỏa thần xuống, cứu Bắc Dã thành khỏi cơn nguy khốn, chém giết lũ Vu Dũng.
Khi những tầng mây đen trên bầu trời tan đi, ánh trăng lại đổ xuống thảo nguyên phủ đầy tuyết, ngọn lửa cũng dần tắt, thi thể cuối cùng của bọn Vu Dũng bị hỏa thần thiêu rụi.
Không biết ai đó khẽ thốt lên:
“Giết sạch rồi…”
“Chúng ta giết sạch bọn quái vật này rồi!”
Huyết thương trong tay dần tan biến, Tiêu Trầm Nghiên vỗ lên lưng Ảnh Miêu đã biến thành một con hổ khổng lồ dưới thân, ra lệnh:
“Về thành.”
Tất cả binh linh đồng loạt đáp:
“Tuân lệnh!”
Họ khoác vai nhau, dìu đỡ nhau cùng trở về.
Trường Mệnh loạng choạng, một người từ bên cạnh bước tới đỡ lấy cánh tay hắn khoác lên vai mình.
Trường Mệnh quay đầu, thấy một gương mặt tươi cười rạng rỡ như búp bê trẻ con.
“Ngươi vẫn gan to như thế, cẩn thận không lại biến ‘Trường Mệnh’ thành ‘Đoản Mệnh’ đấy.” Bách Tuế trêu chọc.
Trường Mệnh lườm hắn:
“Ngươi mà biến thành tiểu tử ba tuổi ta cũng chẳng ‘Đoản Mệnh’ đâu.”
“Ai ba tuổi hả!” Bách Tuế hừ một tiếng, nheo mắt cười:
“Ngươi thấy bản lĩnh của Vương gia nhà ta chưa? Phục chưa? Lần này ta theo Vương gia vào kinh, mở rộng tầm mắt vô cùng đó!”
Mắt Trường Mệnh khẽ sáng, nhìn về phía trước, nơi vị Vương gia đang cưỡi trên con Hắc Hổ quỷ dị, gật đầu mạnh mẽ:
“Vương gia lại có thể nắm giữ sức mạnh quỷ thần.”
Trận chiến đêm nay, tất cả các binh lính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-tai-mo-tram-ma-tan-vuong-phi-tu-dia-nguc-tro-ve/2781093/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.