Bị khóa chặt bằng môi.
Tiếng mắng của Thanh Vũ lập tức biến thành những tiếng rên rỉ ngắt quãng. Tiêu Trầm Nghiên xâm nhập đầy mạnh mẽ và bá đạo, nuốt trọn hơi thở của nàng, cạy mở đôi môi mềm mại.
Trong khoảnh khắc, Thanh Vũ cảm nhận được một luồng sức mạnh tràn vào cơ thể nàng qua từng kẽ môi.
Nàng đột ngột mở to mắt, dùng sức đẩy Tiêu Trầm Nghiên hai lần.
Nhưng hắn vừa mạnh mẽ vừa ngang tàng, thuận thế nắm chặt tay nàng, những ngón tay thon dài luồn qua kẽ tay nàng, ép chặt tay nàng lên đỉnh đầu.
Nụ hôn bá đạo dần trở nên dịu dàng, hắn nhẹ nhàng mút lấy đôi môi nàng, quấn quýt đầu lưỡi. Càng lúc, luồng sức mạnh tràn vào cơ thể nàng càng nhiều hơn, ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, cuốn đi mọi sự mệt mỏi.
Thậm chí, cơn đau do phản phệ nhân quả cũng dần tan biến.
Cảm giác này quá mức dễ chịu, Thanh Vũ bất giác buông xuôi kháng cự, toàn thân trở nên mềm nhũn, ấm áp đến mức gần như thiếp đi.
Tiêu Trầm Nghiên có chút tiếc nuối khi buông ra. Nhìn dáng vẻ lười biếng quyến rũ của nàng, hắn đau lòng hôn nhẹ lên chóp mũi nàng.
Thanh Vũ miễn cưỡng mở mắt, ánh nhìn phức tạp:
“Thần lực của huynh khôi phục đủ rồi? Sao lại truyền hết cho ta?”
Tiêu Trầm Nghiên không vội trả lời, ra hiệu nàng nằm vào trong giường. Thanh Vũ chu môi, không cam lòng dịch người vào trong một chút.
Giường hành quân vốn đã nhỏ, căn bản không chứa đủ hai người. Thấy vậy Tiêu Trầm Nghiên dứt khoát ôm nàng vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-tai-mo-tram-ma-tan-vuong-phi-tu-dia-nguc-tro-ve/2781131/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.