"Cô..." Bà Tô tức giận chết khϊế͙p͙, theo góc nhìn của bà ta, nụ cười trêи mặt Tô Mộc chẳng khác nào là không e sợ vì đã có chỗ dựa.
Tô Mộc chẳng thèm nói chân tướng cho bà Tô, vì cô biết dù cô có nói ra, bọn họ cũng không tin tưởng.
Chuyện này từ đầu đến cuối đều là Hạ Lâm tự làm tự chịu, nhà họ Hạ bọn họ còn mặt mũi nào dám tới chất vấn cô. Nếu có thì cũng phải là Tô Mộc cô chất vấn nhà họ Hạ bọn họ mới đúng. Nhưng nhìn Phó Vũ Thần và người của nhà họ Tô trước mặt đi, bọn họ trực tiếp đổ sai lầm lên cô, hoàn toàn không hề có ý định đào sâu nghiên cứu tìm tòi chân tướng.
Bởi vì trong mắt bọn họ, Tô Mộc là một sự tồn tại có cũng được, mà không có cũng chẳng sao.
Cô trong sạch hay không chẳng liên quan gì tới bọn họ.
Tô Mộc vừa nghĩ tới đây, cơn tức bùng lên trong lòng, nhưng lại nhanh chóng bị cô ép xuống.
Cô không phải nữ chính, tuyệt đối sẽ không để mặc bọn họ sắp đặt như nữ chính.
Bà Tô hoàn toàn không ngờ cô lại nói như vậy, càng không thể ngờ được đầu óc cô xoay chuyển nhanh như thế.
Theo cái nhìn của bà ta, chỉ cần bà ta nói, cô nhất định sẽ làm theo.
Nhưng hôm nay, từ lúc gặp mặt tới giờ, bà ta cảm thấy cô gái ngồi trước mặt mình khiến bà ta cảm thấy vô cùng xa lạ.
Đây hẳn là bộ mặt thật của con điếm non này.
Lúc trước cô che giấu đủ sâu, lừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-cung-chieu-co-vo-thien-hau/547478/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.