Editor: Quỳnh Nguyễn
Sắc mặt Mậu Hinh nhanh chóng hồng lên, tay đẩy anh, không chịu để anh ôm, miệng còn không quên nói: "Anh buông ra, Minh Ý, hiện tại em mới phát hiện anh căn bản chính là...".
Lời của cô còn chưa nói hết, môi Minh Ý đã đè xuống.
Cô không khỏi nghĩ, cô ám chỉ gì để anh nói hôn liền hôn cô sao?
Cô muốn từ chối anh, nhưng mở miệng đã bị anh cuốn lấy. Đầu lưỡi của anh cực kỳ nóng, giống con rắn, cô trốn chỗ nào anh đuổi tới chỗ đó, mãi đến bị anh kéo dài tới bên trong môi cô.
Lực tay anh cũng rất lớn, ôm cô trên mặt đất, một tay còn đặt trên mông cô.
Cô cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng, thiếu ô-xy nghiêm trọng. Đầu cô choáng váng, thân thể choáng váng bắt đầu có cảm giác mất hết sức lực, sau đó cô cảm giác thân thể của mình đột nhiên mất trọng lượng, người cô đã bị Minh Ý giam trong ghế sofa.
Không được, không thể như vậy! Trong đầu cô toát ra ý niệm này, nhưng người đã bị Minh Ý hôn choáng váng, hơn nữa anh cởi bỏ cúc áo áo sơmi mình, tay còn duỗi vào.
Mậu Hinh giữ tay anh, không dễ dàng thoát khỏi môi anh, miệng lớn thở dốc lại hừ một tiếng.
Nụ hôn của anh trằn trọc trên cổ cô, vừa nhột vừa tê. Cô không khỏi cầu xin tha thứ: "Minh Nhất...".
Minh Nhất! Hai chữ cực kỳ mềm mại cực kỳ nhu, mang theo giọng nói khẽ, có vài phần hờn dỗi, có vài phần làm nũng. Kích thích mỗi một dây thần kinh người đàn ông.
Màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331789/chuong-163-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.