Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Ý đã từng đưa Hinh Hinh chìa khóa nhà, nhưng cô quên mang, bước chân có chút nhút nhát đến nhấn chuông cửa. Cô hít sâu, tay đưa lên muốn ấn xuống, nhưng lúc này lại ấn không xong.
Trong lúc cô đang muốn ấn, cửa mở.
Minh Ý mở cửa, hai người bốn mắt nhìn nhau. Mậu Hinh đi dép lê, chỉ cao tới cằm Minh Ý, anh từ trên cao nhìn xuống, thấy tóc cô hơi ẩm, áo cổ tròn màu trắng, tay phải cầm một hộp quà, tay trái cầm một chiếc bánh ngọt, ánh mắt anh dịu dàng.
"Tiểu Sâm đang nói, sao em còn chưa lên, anh đang muốn đi xem em.". Minh Ý nói.
"A...!". Mậu Hinh có chút thiếu tự nhiên, đứng ở cửa không nhúc nhích.
Đột nhiên Minh Ý tiến tới, sau lưng cô hơi cứng một chút, ngửa đầu nhìn anh. Khóe môi anh nhếch lên tươi cười, tay anh rơi trên mu bàn tay của cô, sau đó tiếp nhận hộp bánh ngọt từ trong tay cô.
"Để anh cầm.". Đôi mắt anh mang theo ý cười.
Cả hai chiếc hộp trên tay cô đều bị anh cầm đi, sau đó nghe tiếng anh nói, đóng cửa lại.
Mậu Hinh cũng không kịp nghĩ ổn hay không, đã đóng cửa lại.
"Hinh Hinh, thật chậm a...!". Tiểu Sâm mặc áo ngủ Tiểu Hùng đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn cô.
"Tiểu bại hoại, con có ngoan không?". Mậu Hinh ôm lấy con trai, nhịn không được hôn một cái lên má bé.
"Không có đứa trẻ nào ngoan hơn con.". Tiểu Sâm nói.
Mậu Hinh suy nghĩ, gien của mình sao có thể khiến da mặt Tiểu Sâm dày như vậy, tự tin đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331822/chuong-169-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.